Cá Mặn

Tình vắng mùa đông


Lá ơi sao nỡ đoạn đành
Để cây cùng nhánh trơ cành giữa không
Tuyết kia phủ kín từng đông
Căn phòng lạnh buốt người mong não nề
Cô đơn cảnh vật ê chề
Cõi lòng vụn vỡ trăm bề dạ ai
Chữ tình chợt đến rồi phai
Biển trời xa cách miệt mài thế sau
Tinh ơi! cay đắng ước ao
Cho ta uống trọn nghẹn ngào nỡ chi
Chẳng lời vĩnh biệt mà đi
Rồi mi lại mất còn gì để yêu
Nhớ ai gương mặt mỹ miều
Trăm thương ngàn nhớ những chiều sánh vai
Trao lời thỏ thẻ quanh tai
Cho ta thổn thức chuỗi ngày vắng ai
Mây trời ảm đạm buồn thay
Cành khô gió thoảng mà ray rức lòng
Chữ mong chữ đợi đôi dòng
Đến người tình cũ tấm lòng thủy chung
Cá Mặn

Được bạn: vdn 10.2.11 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Tình vắng mùa đông"